Chúng mình phải về rồi Người về trước … Em về sau Sẽ còn gặp lại nhau mà Hà Nội này nhỏ lắm Chúng mình chỉ mất nhau khi không còn say đắm Giữa những bộn bề cơn tỉnh, cơn mê Chúng mình phải về thôi Em rồi cũng khác Sẽ gặp lại người giữa cơn mưa lác đác buổi hoàng hôn Trong vô thức chắc sẽ ôm người …Rất vội Rồi bỏ tay ra vì những thứ “chẳng là” Chúng mình phải rời xa Bàn tay buông Bàn tay lạnh Bàn tay nào siết mạnh giữ mong manh Chúng mình phải về rồi Về lại với đơn côi… Về lại với mình thôi Bài thơ này không có đầu, không có cuối, chỉ đơn giản là có những thứ vẫn của riêng mình You Might Also Like Chúng mình phải về thôi 19 Tháng 8, 2025 Để lại một bình luận Hủy Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi.